Disclaimer: Tui không có nhận bất kỳ chi phí tài trợ hay quen biết cá nhân/ trung tâm được review. Đây là cảm nhận cá nhân của tui khi tự chi trả chi phí đi thi, việc khen hay chê nếu có là dựa trên kinh nghiệm cá nhân và cả sự chi phối bởi nhiều yếu tố như thời tiết, tình trạng giao thông vào thời điểm đó.
Chú ý nhỏ: bài hôm nay sẽ có rất nhiều ảnh và những câu chuyện dông dài suốt mấy ngày đường. Nếu bạn không có nhiều thời gian, có thể search “CADT Bridge 2” để nhanh chóng đến phần review trung tâm thi.
Mục tiêu chính:
Campuchia - vùng đất nhuốm màu huyền thoại với những ngôi đền cổ phủ rêu phong, nơi tiếng chuông chùa hòa vào hơi thở của sông Mekong cuộn đỏ phù sa. Đất nước chùa Tháp ấy không chỉ có Angkor Wat sừng sững in bóng xuống hồ nước tĩnh lặng, mà còn là mảnh ghép của những triều đại vàng son in hằn qua từng viên gạch laterite, nơi Phật giáo Nam tông thấm đẫm trong từng nếp sinh hoạt thường nhật. Thủ đô Phnom Penh nằm gọn giữa ngã ba sông như một đóa sen vươn mình từ lịch sử bi tráng - nơi những tòa nhà kiến trúc Pháp cổ kính đối diện với cung điện dát vàng lấp lánh, nơi mùi hương nhang trầm từ Wat Phnom hòa quyện cùng khói xe máy ì ầm trên đại lộ Norodom.
Từ thế kỷ 15 khi vua Ponhea Yat dời đô về đây, thành phố mang tên "Đồi Bà Pênh" ấy đã chứng kiến bao thăng trầm, từ thuở huy hoàng "Hòn ngọc châu Á" thập niên 1920 tới những ngày đen tối dưới thời Khmer Đỏ, để rồi hôm nay lại rực rỡ giữa dòng chảy hiện đại. Điều kỳ lạ là dù thời gian có cuốn phù sa vùi lấp bao dấu tích, hồn cốt xứ Chùa Tháp vẫn nguyên vẹn trong điệu múa Apsara uyển chuyển, trong nụ cười hiền hòa của các sư thầy khoác áo cà sa vàng, trong tiếng leng keng của những chiếc xe tuk-tuk chở đầy ký ức…
Tết dọn nhà xong, ăn Tết được một ngày rồi đi ra đi vô hoài thét ngán quá nên xách xe máy lên vọt ra ngoài. Tốn hơn bảy tiếng phi xe máy từ nhà đến thủ đô nước bạn, chủ yếu xin mấy con dấu để khai trương cuốn passport có chip mới làm lại. Nhớ năm xưa chuyến xuất ngoại đầu tiên khai trương cuốn passport đầu tiên cũng là sang đây, rồi sau đó qua lại nhiều lần nhiều cửa khẩu nhiều tỉnh khác nhau, đến tận bây giờ mới có dịp chạy lại cùng một cung đường.
Chứ thật ra, nếu ra ngoài Tân Sơn Nhất ngoắc máy bay nhảy lên bay luôn thì khứ hồi cũng tầm 300 đô Mỹ, còn nếu có tính toán mua vé trước tầm tuần lễ thì cũng chỉ loanh quanh mức 160 đến 200 đô Mỹ. Mà giờ thì không còn được đóng dấu xuất cảnh nữa…
Đầu tiên, nếu là thần dân xứ Đông Lào, nhất định phải có một cái SIM Viettel, vì sao? Vì quá tiện lợi:
Dậy sớm khởi hành
Mới mùng 2 nên vẫn còn Xuân
Ghé đổ xăng chuẩn bị đi vào mấy con đường không có cây xăng
Qua nhiều cột mốc biên giới, chuẩn bị đến cửa khẩu
Việt Nam có đến 31 cửa khẩu đường bộ với Cambodia tại 10 tỉnh thành nên việc đi sang nước bạn theo phong cách ngẫu hứng hết sức dễ dàng. Tuy rằng mỗi thời kỳ sẽ có những chính sách khác nhau một chút nhưng hầu hết đều có thể giải quyết dễ dàng bằng “một trem”, “nem chụt”… Trước đây, có những cửa khẩu địa phương hết sức thô sơ thì chỉ có “hai chụt” rất bình dân, có vẻ sau này ngày một mai một dần 😁
Sau khi đóng dấu xuất cảnh xong thì qua một đoạn để chuẩn bị nhập cảnh sang Cambodia.
Qua cửa khẩu, vẫn như cũ, cán bộ ta cười nói hỏi han “sao đi chơi gì có mình ênh vậy!?”, cán bộ nước bạn tẩn mẩn lật lật săm soi passport rồi đóng đấu visa cấp tại chỗ. Lần này thì xin “một trem”, nhưng điểm mới là người xin không có mặt cảnh phục, chả biết chức vụ gì, thoạt nhìn tưởng như “mấy con cò xứ Đông Lào” nhưng có vẻ là cao cấp hơn vì ngồi chung mâm trà nước chém gió cùng các cán bộ mặc sắc phục. Nói chung là xì tai cũng y chang xứ ta, quen mà quen mà, thôi dúi cho ổng ún cà-phê đóng dấu giùm tui lẹ lẹ rồi nổ máy chạy qua khỏi mắc công dắt xe như cái bảng ghi bằng hai thứ tiếng. Dù sao thì cũng không phải tốn tiền mướn cờ-lê như năm xưa. Chúc mừng cán bộ nước bạn đã sánh vai cùng cán bộ nước ta :))
Chạy mòn mỏi sáng giờ mà vẫn còn 136km nữa mới tới thủ đô
Ăn bữa cơm bốn ngàn riel trên đường quốc lộ, trong một cái quán tàm tạm hơi có phần bụi bặm, tính ra có hăm lăm ngàn tiền mình, thấy rẻ quá trời rẻ, vừa chạy vừa định bụng tính biên mấy dòng xiaolin than nghèo kể khổ cho vui vẻ đầu năm.
Thấy ông già này hai bận, kể ra thì dù sao mình cũng có quyền để lựa chọn, còn ổng thì chắc không, lon nào cũng lụm hết trơn, mà không biết bên này do người ta lụm hết hay do dân ít quăng tứ lung tung như bên ta nên dọc đường quốc lộ cũng chả thấy được bao nhiêu.
Chạy ngoài đường thấy vẫn treo hình mấy đồng chí này tự nhiên cái thấy an tâm dễ sợ. Kiểu như hồi xưa qua đây đã thấy mấy ổng rồi, giờ cũng vậy thì có nghĩa là mấy chuyện đã biết giờ nó cũng kiểu kiểu thế thôi. Không có chuyện gì ghê gớm hơn. Chuyến này đi mục đích là để đi thi chứ không phải đi lang thang nên cũng ngại mấy cái trải nghiệm mới lạ kiểu như đang chạy thì bị cô-nan ngoắt vô lắm.
Và đây là hình ảnh nữ sinh Campuchia thanh lịch trong chiếc áo trắng tinh khôi và chiếc váy xinh xắn phi trên đường với vận tốc hơn 70 cây số giờ. Ôi mẹ ơi, tui kéo ga con Làm Sóng lên cứng ngắc cái cọng dây rồi mà còn hổng lại Dream lùn của nữ sinh nữa.
Vô tới thành phố, hiện đại hết sức, có nhiều góc còn tưởng đâu đang lạc trôi tới Singapore không ah.
Cambodia có nhiều món ăn, đa phần là đồ nướng, nhìn mấy con gà sống mới mần xong được khò lửa da săn lại treo đầy nhóc ngoài chợ rất bắt mắt. Cũng nên trải nghiệm hủ tiếu Nam Vang chính gốc bản địa thử cho biết.
Lần này nhiều nhất chắc là tui ăn cơm bụi, chứ không phải là mấy món cao lương mỹ vị khác, không hiểu sao ngon đến lạ, dù rằng tính ra giá tiền thì cũng hết sức bình dân, chỉ có 4000 riel, hay ăn hai món thì cũng 7000 riel.
Lần này tui chạy xuống dưới gần khu Hoàng Gia ở cho tiện việc ăn uống đi lại luôn, sáng chỉ cần băng cầu Chroy Changvar lên QL6 là tới chỗ thi.
Giống như mấy vận động viên chạy giải, sau khi tới nơi, lấy BIB, tui cũng sửa soạn sẵn sàng ngày mai đi thi với hành trang để chụp hình cho đẹp.
Sáng dậy sớm, đợi tới tám giờ sáng bảnh mắt, dắt xe ra chạy con đường 78, Preah Sisowath men theo bờ sông Tonle Sap thẳng xuống khu phố cổ nhìn cũng y chang như bên Sài Gòn mình có bến Bạch Đằng vậy. Băng qua cầu Chroy Changvar để lên QL6, qua nguyên một vùng rộng ơi là rộng với mấy toàn nhà cao tầng đang dần xây nhìn cứ ngỡ đâu là đi ngang quận 2.
Cambodia Academy of Digital Technology - CADT Bridge 2, National Road 6A Sangkat Prek Leap Khan Chroy Changva Phnom Penh 121002 Cambodia: https://maps.app.goo.gl/y8Qt5AWKmE4qXZh16
Học viện Công nghệ số Campuchia tọa lạc trên một khuôn viên rộng lớn nằm ở Quốc lộ 6A. Đường xe chạy vun vút toàn trên 80km/h, ở ngay đoạn quay đầu (nếu đi từ trong khu phố cổ Old Town ra) có sẵn một sỹ quan cảnh sát đứng điều tiết giao thông hỗ trợ cho các bạn sinh viên nên cũng khá là an toàn.
Qua nghiên cứu thì hình như là một cơ quan trực thuộc chính phủ nên đó cũng là một trong những lý do mà tui chọn địa điểm thi, để có gì thì la làng lên cũng dễ hơn, hy vọng dù sao vì thể diện quốc gia mà người ta cũng mau mắn giải quyết giùm. Hên là không có gì để phải chê!
Ngoại trừ chuyện không có gì để uống như một vài trung tâm bên xứ mình. Được cái nằm trong tòa nhà lớn nên có canteen với đầy đủ món thường nhật ở xứ sở này!
Thi xong ra ngồi ăn cơm sinh viên ngay đầu đường, no ứ hự mà có 7000 riel, tính ra tầm 45 ngàn.
Mấy hình ảnh dọc đường gió bụi
Last but not least: Series Xách ba-lô và đi Thi “Lost in Bangkok” chắc sẽ có nhiều trải nghiệm cho biết mùi đời 😂
Chúc các bạn một ngày cuối tuần an yên.
Sài Gòn, tháng 02/2025.